Thơ về Cổ Loa, An Dương Vương và Mỵ Châu – Trọng Thủy
Tháng Mười Hai 9, 2011 at 1:43 sáng 35 bình luận
Bạn đã đọc bài trước phân tích về Truyền thuyết An Dương Vương và mối tình oan trái Mỵ Châu –Trọng Thủy. Vậy xin mời bạn thưởng thức một số áng văn thơ đề cập đến truyền thuyết này do Phan Duy Kha sưu tầm và giới thiệu.
*
THƠ CHỮ HÁN
Vũ Phạm Hàm
Lân bảng phi thân tế bất sàn
Quân vương dung dị ngộ hồng nhan
Tồn vong mịnh hệ Linh quang nỗ
Sinh tử hồn y Mộ Dạ sơn
Nam hải yên đào châu tích lệ
Bắc lâm phong vũ thạnh thành ban
Chí kim từ vũ lân nguyên miếu
Nguyệt xuất do văn hưởng bội hoàn.
Dịch thơ:
Người thân thích ít, rể khôn lường
Lầm lỡ má hồng bởi phụ vương
Sống chết hồn nương đồi Mộ Dạ
Mất còn mệnh hệ nỏ Linh quang
Bể Nam khói sóng châu hoen lệ
Rừng Bắc phong sương đá lổ loang
Đền miếu tới nay bên điện cũ
Trăng lên khánh ngọc vẫn còn vang.
Nguyễn Huệ Chi, Đỗ Văn Hỷ dịch
*
Lê Huy Phan
Vận tiếp Hồng Bàng thái cổ thiên
Dư đồ vạn lý Thục sơn xuyên
Loa thành nhân hiểm nan di đỉnh
Quy nỗ thần cơ bất cập tiên
Giao cách sự phi do nữ tế
Hưng vong số hữu định thần tiên
Linh phong mỹ tích kim trường tại
Sử luận hoang đường khủng vị nhiên.
Dịch thơ:
Kế tiếp Hồng Bàng vận tại thiên
Nước non vạn dặm đất Thục liền
Loa Thành hiểm yếu đâu thần phục
Móng rùa thần nỗ lắm cái phiền
Sự việc xưa kia do ai nhỉ ?
Hưng vong số định bởi thần tiên
Khí thiêng dấu cũ nay còn đó
Sử luận hoang đường quả dĩ nhiên.
*
Vũ Tuân
Đương dương vạn mã đảo thành âm
Nam hải văn tê bạch trú trầm
Quy trảo dĩ tùy khinh bạc tế
Nga mao thụy lượng nữ nhị tâm
Hà sơn hữu lệ minh châu kết
Oan trái nan điền cổ tỉnh thâm
Đôn phách trinh hồn chung bất tử
Quế kỳ phong vũ dạ tiêu sâm.
Dịch thơ:
Ngựa lướt vầng dương thành sẩm tối
Sừng tê rẽ nước giữa ban ngày
Móng rùa mưu rể đem đi mất
Lông ngỗng lòng con ai biết đây
Sông núi lệ tuôn trai ngọc kết
Oan khiên khôn lấp giếng xưa đầy
Phách hồn trinh trắng còn không mất
Cờ quế đêm mưa gió lắt lay.
Nguyễn Huệ Chi dịch
*
Bùi Phu Kinh
(Họa bài thơ của Vũ Phạm Hàm)
Ông thị hiền vương vị thị sàn
Gian hùng nữ tế thái vô nhan
Thiếp tư báo đức đồng thiên địa
Lang nhẫn vong tình phụ hải san
Quy nỗ thu quang sơn tuyệt mộ,
Bạng châu sải lệ tỉnh lưu ban
Đội lân tịch mịch đình biên miếu
Dạ nguyệt thê lương cổ lũy hoàn
Dịch thơ:
Nhạc phụ vua hiền đâu phải dại
Gian hùng chàng rể quá vô tình
Thiếp mong báo đức ngang trời đất
Chàng nỡ quên ơn phụ thệ minh
Nỏ báu mất thiêng non vắng mộ
Hạt trai tưới lệ giếng lưu hình
Bên đình tòa miếu thiêng mờ mịt
Lạnh lẽo trăng đêm quyện cổ thành.
Nguyễn Huệ Chi dịch
*
Chu Mạnh Trinh
Lang quân tình trọng, phụ ân thâm
Bất bạch kỳ oan, hận đáo câm
Trường trảo vô linh quy diệc khứ
Minh châu hữu lệ bạng do trầm
Hoang bi cổ mộc thiên niên quốc
Bích hải thanh thiên nhất phiến tâm
Tịch mịch An Dương cung ngoại miếu
Đỗ quyên đề đoạn nguyệt âm âm.
Dịch thơ:
Tình chàng dù nặng , nghĩa cha sâu
Ôm ấp oan kia đến tận đâu.
Nỏ thiếu móng thiêng, rùa lẩn bóng
Trai chìm đáy nước , lệ hoen châu.
Bia mòn cây cỗi, ngàn thu hận
Bể biếc trời xa một mối sầu.
Cung miếu triều xưa đây vắng ngắt
Trăng mờ khắc khoải cuốc kêu thâu.
Nguyễn Tường Phượng dịch.
*
Sở Cuồng Lê Dư
Vịnh An Dương Vương
Ngã nguyên vô trá, nhĩ vô ngu
Vị giám tiền xa thỉ nữ ngô
Chỉ niệm bắc nam đôn quốc hảo
Thục tri tế tử sính gian đồ
Hà sơn đa cố quy vô trảo
Cốt nhục thương tâm bạng hữu châu
Hoa miếu thiên thu công luận tại
Tín trung trường thống nữ vô cô.
Dịch nghĩa: Ta không dối người mà cũng không phòng bị
Làm cái gương xe đổ về việc gả con sang Tàu
Chỉ muốn bắc nam được thuận hòa
Đâu ngờ rẻ kia là kẻ gian tế
Non sông mấy đỗi rùa không móng
Cốt nhục đau lòng trai ngậm châu
Công luận ngàn năm còn vẳng bên miếu
Con gái thành thật không lỗi lầm mà phải mang nỗi xót xa này.
Vịnh Mỵ Châu công chúa
Thâm cung sinh trưởng quán kiều si
Thế thái ba đào kỷ đắc tri
Kỳ vị ái ân nghi tế thiểu
Cánh giao trung tín bỉ lang khi
Châu trầm ngọc vẫn tâm câu toái
Quốc phá gia phong hối diệc trì
Thiên cổ Loa Thành di hận tại
Hồn oanh hoa biểu hạt thăng bi.
Dịch nghĩa: Nàng ngây thơ lớn lên trong cung cấm
Việc đời lắm sóng gió làm sao mà biết được
Vui vẻ ái ân nào có để dạ nghi chồng
Bởi quá thật thà mà bị lừa dối
Châu chìm ngọc rơi cõi lòng tan nát
Nước mất nhà tan hối có kịp đâu
Loa Thành ngàn năm còn vương nỗi hận
Hồn vấn vương bia mộ, sầu kể sao nguôi.
( Hai bài thơ của Sở Cuồng Lê Dư chỉ mới thấy dịch nghĩa, chưa tìm thấy bản dịch thơ, tạm bằng lòng vậy)
*
THƠ QUỐC ÂM
Thành Cổ Loa
Thành quách còn mang tiếng Cổ Loa
Trải bao gió táp với mưa sa
Nỏ thiêng hờ hững dây oan buộc
Giếng Ngọc vơi đầy hạt lệ pha
Cây cỏ vẫn cười ai bạc mệnh
Cung đình chưa sạch bụi phồn hoa
Hưng vong biết chửa, người kim cổ
Tiếng cuốc năm canh bóng nguyệt tà.
Á Nam Trần Tuấn Khải
*
Đề miếu Mỵ Châu
Một khối oan tình đập chửa tan
Nghìn thu hiu hắt khói hương tàn
Bia mòn rêu biếc, ngàn mây phủ
Nỏ đó người đâu giếng nước tràn
Tần Tấn bởi tin phường bạch nhãn
Việt Ngô để lụy khách hồng nhan
Cơ trời dâu bể vì ai đấy
Riêng mỗi thơ đào mắc tiếng oan.
Nguyễn Trung Khuyến
*
Loa Thành hoài cổ
Trông cảnh Tư Long luống ngậm ngùi
Nỏ rùa chuyện cũ, phải hay sai
Hình thành sao khéo xoay trôn ốc
Nước giếng nay còn sáng ngọc trai
Trừ bại ma gà nhờ có thuật
Mắc mưu lông ngỗng vị thương ai
Bể nam sóng gió mê đường ngựa
Đà cuống tin chi, hối chậm rồi.
Nguyễn Văn Đào
*
Mỵ Châu -Trọng Thủy
Một đôi kẻ Việt người Tần
Nửa phần ân ái, nửa phần oán thương
Vuốt rùa chàng đổi máy
Lông ngỗng thiếp đưa đường
Thề nguyền phu phụ
Lòng nhi nữ
Việc quân vương
Nệm gấm vó câu
Trăm năm giọt lệ
Nghìn thu khói hương. . .
Tản Đà
*
Tâm sự
Tôi kể ngày xưa chuyện Mỵ Châu
Trái tim lầm chỗ, để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu.
Tố Hữu (Trích bài thơ Tâm sự)
Mị Châu
Lông ngỗng lông ngan rơi trắng đường chạy nạn
Những chiếc lông không biết tự dấu mình.
Nước mắt thành mặt trái của lòng tin
Tình yêu đến cùng đường là cái chết
Nhưng người đẹp dẫu rơi đầu vẫn đẹp
Tình yêu bị dối lừa vẫn nguyên vẹn tình yêu.
Giá như như trên đời còn có một Mỵ Châu
Vừa say đắm yêu thương vừa luôn luôn cảnh giác
Không sơ hở, chẳng mắc lừa mẹo giặc
Một Mỵ Châu như ta vẫn hằng mơ
Thì hẳn Mỵ Châu không sống đến bây giờ
Ðể chung thuỷ với tình yêu hai ngàn năm có lẻ
Như anh với em dẫu yêu nhau chung thuỷ
Ðến bạc đầu bất quá chỉ trăm năm.
Nên chúng ta dù rất đỗi đau lòng
Vẫn không thể cứu Mỵ Châu khỏi chết
Lũ trai biển sẽ thay người nuôi tiếp
Giữa lòng mình viên ngọc của tình yêu.
Vẫn còn đây pho tượng đá cụt đầu
Bởi cụt đầu nên tượng càng rất sống
Cái đầu cụt gợi nhớ dòng màu nóng
Hai ngàn năm dưới đá vẫn tuôn trào.
Anh cũng như em muốn nhắc Mỵ Châu
Ðời còn giặc xin đừng quên cảnh giác
Nhưng nhắc sao được người hai ngàn năm trước
Nên em ơi ta đành tự nhắc mình.
Anh Ngọc
*
Vô đề
Am Mỵ Châu thờ bức tượng không đầu
Cảnh báo một trái tim khờ dại
Thử hỏi , nửa thế giới này đang tồn tại
Đã yêu rồi, ai không giống Mỵ Châu ?
Hạnh Mai
(Tạp chí Người Hà Nội, số 115)
*
MỴ CHÂU
Không thể tưởng có đường gươm như thế
Dù lời thần mách bảo tự trời cao
Thần có lúc cũng nhầm như hạ giới
Đứa con thương tội lỗi tự khi nào?
.
Khi ngực trẻ hồn nhiên non nớt quá
Thì tình yêu có phút dại khờ thôi
Nắm lông ngỗng rải đường hoa trắng xóa
Hoa theo nàng rải khắp nắng mồ côi.
.
An Dương Vương dưới đáy mồ nghìn tuổi
Vẫn hằng đêm nức nở lưỡi gươm xưa
Mây vẫn trắng để tang trời vĩnh cửu
Mỵ Châu ơi, oan nghiệt đến bao giờ ?
Quang Huy
( Hà Nội mới cuối tuần,10.3.2012)
*
Ảnh trong bài
1. 2 : Lẫy nỏ và kho mũi tên đồng đào được ở Cổ Loa
3: Tượng không đầu Công chúa Mỵ Châu
Entry filed under: Uncategorized.
35 bình luận Add your own
Gửi phản hồi cho phanduykha Hủy trả lời
Trackback this post | Subscribe to the comments via RSS Feed
1. Trần Quốc Thường | Tháng Mười Hai 14, 2011 lúc 10:27 sáng
Thưa bác, tôi có bài thơ 4 câu về Trọng Thuỷ, vừa được nguoibanduong.net đăng. ( Hội VHNT VN tại liên bang Nga) Nay xin gửi tới bác, bác xem nếu được thì cho đăng.
Xin cảm ơn bác, chúc bác và gia đình mạnh khoẻ.
THƯƠNG CHÀNG TRỌNG THUỶ
Thương chàng Trọng Thuỷ ngày xưa,
Vì TRUNG với nước mà lừa Mỵ Châu.
ơn cha lấy HIẾU làm đầu.
Vẹn TÌNH với vợ, giếng sâu gieo mình.
( Trần Quốc Thường- Đã đăng ở VHTT 6.2006 và Tạp chí TGTT số 93, VÀ BLOG NGUOIBANDUONG.NET)
2. phanduykha | Tháng Mười Hai 14, 2011 lúc 12:04 chiều
Xin cảm ơn bạn Trần Quốc Thường. Tôi cũng đã có đọc một số bài thơ của bạn. Xin được đăng thêm bài này vào phần Comment vậy. Đây cũng là một cách đánh giá khác về nhân vật Trọng Thủy: Một cách nhìn thông cảm.
Chúc bạn luôn có nhiều thơ hay.
Phan Duy Kha
3. sonnghithu | Tháng Mười Hai 14, 2011 lúc 11:59 sáng
Phương Hà
NỖI OAN NÀNG MỴ CHÂU
Đêm nằm nghĩ chuyện Mỵ Châu
Năm canh day dứt mà đau sự đời
Nhát gươm oan nghiệt đầu rơi
Luận bàn sự thể lắm lời nhiễu nhương
Ngàn năm như một màn sương
Ai người gỡ mối tơ vương hỡi nàng
Mỵ Châu – Trọng Thuỷ tình trường
Ma đưa lối quỷ đưa đường vì đâu?
Cớ gì giặc lập mưu sâu
Nam nhân kế binh pháp Tàu mà ra
Xưa kia trong cõi người ta
Mẹ cha gả vợ dựng nhà cho con
Giang sơn binh lửa mất còn
My Châu sao phải chịu oan hỡi người
Thế nhân bao chuyện khóc cười
Vì nàng xin có đôi lời minh oan
Lập toà xử An Dương Vương
Tội khinh xuất để bắc phương lọc lừa
Để Mỵ Châu đến bây giờ
Mất đầu nên chẳng ai thờ mỹ nhân!
4. phanduykha | Tháng Mười Hai 14, 2011 lúc 12:56 chiều
Cảm ơn bạn đã gửi bài, một bài thơ cảm thông day dứt với nhân vật Mỵ Châu, đọc rất thấm thía, xin đăng vào phần Comment.
Chúc hạnh phúc và thành đạt
Phan Duy Kha
5. Tường Linh | Tháng Một 23, 2012 lúc 9:11 sáng
Cháu đang học bài này và tìm tư liệu để bổ sung vào bài thuyết trình văn học sắp tới. Không ngờ lại được đọc được những bài thơ hay thế này. Cháu cảm ơn lắm ạ…
6. phanduykha | Tháng Một 23, 2012 lúc 11:12 sáng
Rất cảm ơn cháu đã vào trang mạng của tôi. Đầu năm mới chúc cháu sức khỏe, hạnh phúc, thành đạt
7. Tường Linh | Tháng Một 23, 2012 lúc 9:28 sáng
À nhân tiện cháu cũng xin gửi bài thơ này ạ:
Trước đá Mị Châu
Người dân nào xưa đưa em về đây
Cho em gặp bố
Người bố mất nỏ thần, giận em, ruồng bỏ
Nhưng nhân dân mình không nỡ bỏ em …
Nhân dân mình không nỡ bỏ em
Không nỡ bỏ đứa con bị bỏ
Để chiều nay trong gian đình cổ
Tôi đứng lặng trước em
Tôi đứng lặng trước em
Không phải trước nỗi lầm
biến em thành đá cuội
Nhớ vận nước có một thời chìm nổi
Bắt đầu từ một tình yêu
Em hoá đá ở trong truyền thuyết
Cho bao cô gái sau em
Không còn phải hoá đá trong đời
Có những lỗi lầm phải trả bằng cả
một kiếp người
Nhưng lỗi lầm em lại phải trả bằng
máu toàn dân tộc
Máu vẫn thấm qua từng trang tập đọc
Vó ngựa Triệu Đà còn đau đến hôm nay….
Người dân nào xưa đưa em về đây
Như muốn nhắc một điều gì …
Đền Cổ Loa nhạt nắng
Lừng lẫy bóng chiều đi ….
Cổ Loa 12-3-1974
Trần Đăng Khoa
8. phanduykha | Tháng Một 23, 2012 lúc 11:16 sáng
Tôi đã đọc, sưu tầm rất nhiều thơ về An Dương Vương, Mỵ Châu- Trọng Thủy nhưng chưa hề được đọc bài này của Nhà thơ Trần Đăng Khoa. Cảm ơn bạn đã cung cấp
9. NNNNG | Tháng Chín 15, 2013 lúc 2:16 sáng
hay quá
10. phanduykha | Tháng Chín 15, 2013 lúc 4:20 sáng
Cảm ơn bạn
11. Trứng | Tháng Chín 20, 2013 lúc 3:56 chiều
Yeah, cháu đang tìm thơ về truyền thuyết An Dương Vương , Mị Châu – Trọng Thủy , may quá đi vô được trang của bác \( ^ w ^ )/ Toàn thơ hay , cháu xin cảm ơn bác rất nhiều về các bài sưu tầm ạ .
12. phanduykha | Tháng Chín 21, 2013 lúc 12:55 sáng
Trên trang mạng của tôi có đăng thơ sưu tầm theo chủ đề. Ví dụ như thơ về Vua Hùng và Đền Hùng, thơ về Cổ Loa và An Dương Vương, thơ về Nguyễn Du và Truyện Kiều, thơ về Mùa Xuân và Lễ hội, thơ ca ngợi Hạ Long, thơ về Hai Bà Trưng, thơ về Tình yêu tuổi học trò, thơ tình Tiền chiến, thơ về Cha, thơ về Mẹ , thơ về Tổ Quốc, thơ về Nhân dân v.v…Toàn là thơ hay, đặc sắc. Nếu bạn cần thì cứ theo chủ đề mà tìm.
Thân ái chào bạn.
13. khanhmai | Tháng Mười 16, 2013 lúc 6:15 sáng
Thua bac chau la 1 hoc sinh lop Van10 cua truong thpt chuyen Thai Nguyen.Doc xong nhung bai tho tren chau qua thuc khong cam noi nuoc mat. Cam on bac da suu tam de hoc sinh chung chau hieu hon ve tac pham van hoc dan gian dac sac nay
14. phanduykha | Tháng Mười 16, 2013 lúc 8:17 sáng
Cảm ơn cháu đã vào trang mạng của bác. Nhớ vào đọc các bài khác nữa nhé.
Thân ái chào cháu.
15. Huyen Anh | Tháng Mười 19, 2013 lúc 11:05 sáng
Chau dang chuan bi thi khao sat , dang can tim tu lieu bo sung kien thuc . May qua chung !chau tim duoc nhieu bai tho hay o trang cua bac. Chuc bac luon manh khoe va …tiep tuc suu tam that nhieu bai tho co y nghia
16. phanduykha | Tháng Mười 19, 2013 lúc 11:42 sáng
Cảm ơn cháu. Trên trang mạng của bác, bác có sưu tầm nhiều thơ và đăng theo chủ đề. Như thơ về Thăng Long, thơ về tình yêu, thơ Tiền chiến, Thơ về Mẹ, thơ về Cha v.v…Các cháu tìm đọc nhé.
17. Hoàng thị Định | Tháng Tư 22, 2014 lúc 8:11 sáng
Còn bài thơ nào ” Lông ngỗng lông ngang rơi trắng đường tị nạn
Những chiếc lông không biết tự giấu mình
………………………………………………
Trái tim nhầm chỗ để trên đầu….”
18. Ca | Tháng Chín 9, 2014 lúc 1:16 chiều
Chào bác, cháu là học sinh lớp 10, hiện đang học về truyền thuyết này, cám ơn bác về những tư liệu bổ ích mà bác đã cung cấp (đặc biệt là bạn Tường Linh, cám ơn bạn về bài thơ của Trần Đăng Khoa).
Bác cho cháu hỏi, bác có sưu tầm những lời bình, nhận xét về truyện này không? Nếu không, bác có thể chỉ cháu biết những trang nào có bình về truyện này được không ạ?
19. Trịnh Hương | Tháng Chín 14, 2014 lúc 3:15 chiều
Cảm ơn bác nhiều, bọn cháu đang học bài này. Nhờ có trang wed của bác cháu mới biết nhiều hơn về văn học VN. Mong bác mạnh khỏe và tiếp tục sưu tầm những bài thơ hay khác…!
20. phanduykha | Tháng Chín 14, 2014 lúc 3:32 chiều
Cam on ban
21. Minh Uyen | Tháng Mười 29, 2014 lúc 5:56 sáng
Ngày trước cháu đọc trong thư viện có một bài thơ cổ thì phải, mà giờ quên mất tên chỉ nhớ một vài câu, các bác có biết bài đầy đủ về bài này không ạ.
Hiếu tình nặng gánh hai vai
Nỗi oan dằng dặc nằm ngoài biển đông
Người đi máy nỏ hết linh
…..
Chỉ nhơ sơ sơ thế nhưng bài này rất hay và rất tâm trạng, vừa thương vừa giận Mị Châu
22. phanduykha | Tháng Mười 29, 2014 lúc 10:51 sáng
Bác chưa được biết bài này. Xin đăng lên đây, ai biết thì bổ sung vậy. Cảm ơn cháu.
23. Nguyễn Đình Vinh | Tháng Mười 4, 2015 lúc 8:09 sáng
Đi tìm những viên đá Mỵ Châu
Anh lạc trong thu chiều tìm em
Tìm những hòn đá Mỵ Châu không đầu và tiếng kêu lóc cóc
Lòng đại dương có biết bao những hòn đá ngọc
Máu đỏ loang anh chẳng thấy được viên nào
Tiếng biển khơi hay nỗi oan ức thét gào
Như xé vò tâm can cùng lỗi đau mà anh mang lại
Chiếc lông ngỗng ngày nào và cuộc tình ngang trái
Khiến em rơi đầu và câu chuyện vợ chồng chưa kịp đặt tên
Anh vì cha đặt vận nước lên trên
Trọng Thủy anh muôn ngàn lần đáng chết
Chỉ vì yêu mà bao ngày mê mệt.
Những dối trá, lọc lừa biến em thành những viên đá Mỵ Châu
Ngàn năm nay pho tượng đá không đầu
Trơ khấc cổ và nỗi đau nhức nhối
Anh biết rằng dẫu có qua biển lửa, hầm chông cũng không sao hết tội.
Nỡ đánh tráo nỏ thần khiến em phải hàm oan.
Người đời đem em thành chuyện tán bàn.
Thành bài học quý cho sự ngây thơ nhẹ dạ.
Giếng ngọc ngày nào anh trẫm mình tìm đá
Đá chẳng thấy đâu chỉ thấy giếng đục thêm
Mỵ Châu nàng ơi anh không thể đáp đền
Bởi nghiệp chướng do anh tạo ra quá nặng
Tay nỡ nhúng chàm bôi đen lên tình em ngọc ngà, trong trắng
Dẫu có bao đời cũng không tìm nổi một viên đá Mỵ Châu em
Thơ Nguyễn Đình Vinh
Viết lúc 17h ngày 2/10/2015
Tại Gia Lộc- Hải Dương
24. Nguyễn Đình Vinh | Tháng Mười 4, 2015 lúc 8:14 sáng
Tiếp những bài thơ về nỗi hàm oan Mỵ Châu
NHỮNG HÒN ĐÁ MỊ CHÂU
Bao đọa đày về trong tim đau
Bởi nông nổi khạo khờ trước những điều giả dối
Bóng tình yêu chợt thoáng qua rất vội
Đã bao đời chuyện trái tim nhầm chỗ đớn đau.
Em không có nỏ thần như Mị Châu
Chỉ có một trái tim sáng trong như ngọc
Anh dối lừa em cả tin dâng tặng
Để bây giờ nguyện hóa đá không đầu vô cảm với tình yêu.
Trọng Thủy là anh đáng chết rất nhiều
Truyền thuyết xưa chàng gieo mình tự vẫn
Nay không tự vẫn… anh trơ tráo mang tim em dâng tặng
Lại một Mị Châu nào khờ khạo, cả tin…
Trên đường tình anh qua những cái chết im lìm
Hóa đá tâm hồn có cả em trong đó
Mười lăm hòn đá không đầu…
mười lăm nàng Mị Châu tức tưởi nhòa máu đỏ
Cô ấy đã là hòn đá cuối cùng chưa?!
CÒN TIN ĐƯỢC KHÔNG ANH?
Hoá đá rồi còn tin được không anh?
Cái cổ không đầu trơ ra nhức nhối
Tim em thành sỏi
Đêm đêm đập vang tiếng lóc cóc đau buồn
Đầu của em đâu? Trôi dạt giữa đại dương…
Uất ức lắm chắc nhắm không chặt mắt
Trôi đi đâu tìm thân xác không còn lành lặn
Áo lông ngỗng ngày nào dẫn đường truy sát cuộc đời em…
Chết đi rồi vẫn chẳng được bình yên
Chuyện tình của em người ta đem ra làm bài học quí
Cứa sâu vết thương lòng những tưởng đá không còn nhỏ lệ
Xưa Trọng Thuỷ chết trong ân hận đau buồn…
Nay anh vẫn sống bình yên
Anh vô cảm trước nỗi đau đã mang tới cho em
Em lặng lẽ bắt lòng mình hoá đá
Anh đừng nói những lời yêu với em nay đã thành xa lạ
Nguyện hoá đá rồi thôi thương nhớ… thôi tin…
25. Nguyễn Đình Vinh | Tháng Mười 4, 2015 lúc 8:40 sáng
Gửi bổ xung thêm một số bài thơ về mối oan tình của nàng Mỵ Châu cho dày thêm những bài viết về nàng và sự dày công mà bác phamduykha đã sưu tầm cho độc giả, tôi cũng là một người yêu thơ và làm thơ, thấy những câu chuyện tình oan nghiệt dẫu có qua ngàn năm rồi nhưng nỗi đau mãi còn ở lại với dương gian. chúc bác và các bạn có thêm những góc nhìn khác nữa về Mỵ Châu, một người con gái ngây thơ và trong trắng cùng những bài học vô cùng đắt giá để lại cho hậu thế mai sau.
Nhà thơ: Nguyễn Đình Vinh
Hiện đang sống và công tác tại Tp Hải Dương
26. Nguyễn Đình Vinh | Tháng Mười 4, 2015 lúc 8:59 sáng
Oan tình Mỵ Châu
Em nào đáng tội gì đâu
Sao làm đắm được biển sâu cơ đồ
Ai ơi sao lại mơ hồ
Quy em tiếng ác bao giờ rửa xong
Cho dù cạn nước biển Đông
Tội kia em rũ cũng không phai mờ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Một ngày nên nghĩa em vờ gì đâu
Vợ chồng thì phải tin nhau
Cho xem tín vật em đâu có ngờ
Mưu kia khéo đặt bao giờ
Xa nhau chung thủy em chờ đợi anh
Làm cho mất đất mất thành
Phải do những kẻ giữ canh biên thùy
Để cho giặc đến giặc đi
Không hề hay biết trách gì tội em
Nỏ thần lâu chẳng buồn xem
Đến khi nguy cấp mới đem ra dùng
Dù cho có vạn tên đồng
Sao mà ngăn nổi giặc xông vào nhà
Cưới hỏi việc của mẹ cha
Thuyền kia theo lái em là của anh
Oan tình thấu tận trời xanh
Đầu rơi máu chảy em thành tội nhân
Bắt em hóa kiếp châu trần
Rửa nước giếng ngọc muôn phần sáng trong
Mỵ Châu hỡi hãy an lòng
Ta xin se sợi chỉ hồng cho em
Hải Dương năm 2010
Rút trong tập thơ Môi Thu – NXBHNV
27. phanduykha | Tháng Mười 4, 2015 lúc 11:58 sáng
Cảm ơn bạn đã đến thăm và để lại nhiều bài thơ hay, ý nghĩa, nhất là bài thơ cuối cùng của bạn, bài Oan Tình Mỵ Châu. Một cách nhìn rất hợp lý, rất nhân đạo đối với nàng Mỵ Châu.
Thân ái chào bạn.
28. Hoàng Vân Anh | Tháng Mười 30, 2015 lúc 9:32 sáng
Cháu là học sinh lớp 10 chuyên văn. Cháu xin đóng góp bài thơ Mị Châu của Anh Ngọc:
Mị Châu
Lông ngỗng lông ngan rơi trắng đường chạy nạn
Những chiếc lông không biết tự dấu mình….
(Xem trên phần chính của bài)
29. phanduykha | Tháng Mười 30, 2015 lúc 11:38 chiều
Cảm ơn bạn đã bổ sung. Tôi đã đưa lên phần chính của bài viết
30. BiiHanniee | Tháng Chín 22, 2016 lúc 11:50 sáng
chào bác, cháu hiện đang là học sinh lớp 10, cảm ơn bác đã tìm và chia sẻ những bài thơ này, nó rất có ích cho chương trình học của chúng cháu. chúc bác sức khỏe, tiếp túc với niềm đam mê văn học nước nhà của mình ạ ^^
31. phanduykha | Tháng Chín 22, 2016 lúc 1:12 chiều
Cảm ơn cháu
32. Dỗ Cám | Tháng Mười Hai 26, 2016 lúc 8:48 sáng
Cháu đã đọc và rất cảm động. đây sẽ là nguồn tài liệu hữu ích với cháu. Cảm ơn bác và mong bác tiếp tục đăng bài nhiều hơn nữa.
33. phanduykha | Tháng Mười Hai 27, 2016 lúc 12:33 sáng
Cảm ơn cháu
34. Thảo Nguyễn | Tháng Chín 28, 2017 lúc 3:19 chiều
cháu cảm ơn bác vì đã đăng những bai thơ rất bổ ích cho học sinh
cháu cảm ơn bác rất nhiều
35. ngọc hạnh | Tháng Tám 21, 2019 lúc 1:17 chiều
Mỵ Châu ngây thơ lớn trong cung cấm
lòng người sâu thẳm sau hiểu hết được
vui vẻ ân ái nào có dạ nghi chồng
vì quá trong sáng mà bị người lừa dối
rơi vào cảnh nước mất nhà tan
bị phụ hoàng đưa kiếm tự tay chém
nỗi oan này ai thấu cho nàng đây
nguyện hóa ngọc để giãi nỗi oán sầu